Vì sao sư Minh Tuệ chọn cách đi ( ông đã đi 4 vòng đất nước trong suốt 6 năm ) ?

Vì sao sư Minh Tuệ chọn cách đi ( ông đã đi 4 vòng đất nước trong suốt 6 năm ) ?
✍️
Huynh Song Huynh
Có người đã hỏi ông vì sao lại chọn cách đi suốt như vậy mà không chọn một nơi thanh vắng nào đó để ẩn tu ?
Và ông trả lời : Con đi để rèn luyện sức khỏe, để học hỏi mọi người vì con xem ai cũng là anh em là cha mẹ là thầy của mình.
Nhưng khi có người hỏi : Vì sao sư đi chân không mà không mang dép ?
Ông ấy trả lời : phải đi chân không để cảm nhận được dưới chân mình là gì, khi đạp nhầm gai hay đá sỏi ta biết đau mà tránh, khi đạp phải con vật gì ta có thể né tránh không vô tình sát sanh... phải đi chân không để tâm mình luôn ở dưới mà không cho nó bay lạc vào vô định.
Vậy ông đi, đâu chỉ để " rèn luyện sức khỏe" và dĩ nhiên ông thừa biết ẩn tu sẽ dễ dàng hơn rất nhiều vì chưa có ai phải chết đói dù ở thâm sơn cùng cốc nào cũng sẽ có người đến cúng dường tam bảo, nhưng ông vẫn quyết chọn " đi" là để rèn tâm mình, khi trực tiếp đối diện với vô số trở ngại mới có thể rèn được thân tâm ý . Ở trong rừng sâu thì làm sao mà rên đức nhẫn nhịn, không bị người ta thoá mạ chửi mắng ( thậm chí ông ấy còn bị người lạ dọng cho xịt máu mồm ở Đà Nẵng ) thì làm sao tu được hạnh vị tha ?
Trong Phật giáo có tới 8 vạn 4 ngàn pháp tu ( trong kinh sách nói như vậy ) ai có căn cơ hợp với pháp tu nào thì tu theo pháp đó.
Trong đó tu thiền được coi là số 1 ( nên người Nhật họ chỉ lựa chọn và du nhập duy nhất pháp môn Thiền vào nước mình khi họ tìm hiểu về Phật giáo ở TQ thời nhà Đường trong giai đoạn cực thịnh ) . Trong khi để tu theo 13 hạnh đầu đà thì thiền chỉ là một phần rất nhỏ ( trước khi ngủ phải thiền định và chỉ được ngủ ngồi, không được nằm ).
Sở dĩ ông chọn cách tu này là bởi vì sẽ đến bờ giác ngộ rất nhanh, cái gì cũng có giá của nó. Và ông đã chọn con đường khổ hạnh để rút ngắn thời gian tu trong 1 kiếp thay vì nhiều kiếp ( nói theo giáo lý nhà Phật là như vậy ). Như cách tu của các nhà sư Tây Tạng họ tin rằng nếu tu theo mật tông chỉ với kinh Kim Cang và trì chú, thiền định sâu cùng hàng loạt phương pháp bí mật như đối diện với các tượng nam nữ khỏa thân để diệt dục chứ không hề né tránh... chẳng hạn.
Để hiểu hơn về vị sư này mời cả nhà đọc qua 13 câu nói của " công dân Minh Tuệ" rất đáng để chúng ta suy nghĩ
1. Con đi Tu là để cầu giải thoát.
2. Hàng ngày con chỉ xin ăn một bữa, con không nhận tiền của ai.
3. Y áo con mặc là may từ vải con nhặt từ nơi nghĩa địa, ven đường, thùng rác.
4. Bình bát là con chế từ nồi cơm điện người ta cho con.
5. Đời là vô thường, sống nay chết mai đâu ai biết nên con phải sớm đi tu, lỡ mai chết mất thân này thì con đâu còn cơ hội để tu.
6. Con mong sớm thành chánh quả để con báo hiếu cho cha mẹ.
7. Giờ đây con coi mọi người đều là anh em, cha mẹ con.
8. Trong lòng con không còn ích kỷ, thù hận. Con coi tất cả mọi người trong thế gian đều bình đẳng.
9. Giờ nếu anh có chửi con, con vẫn coi anh là bạn.
10. Người ta có đánh con, con vẫn chúc mọi điều tốt đẹp đến với họ.
11. Mọi người hãy cố gắng giữ 5 giới: không sát sanh; không trộm cắp; không tà dâm; không nói dối; không uống bia rượu.
12. Con nguyện ước chúc cho mọi người được hạnh phúc.
13. Mọi người đừng lạy con mà hãy lạy Phật - Pháp - Tăng nhỉ. ( Nếu để ý mọi người sẽ thấy khi có người quỳ lạy ông hơi xoay người theo hướng khác chứ không dám đón nhận ).
Sưu tầm
 
Vân du, khất thực , là việc mà đệ tử nhà Phật tu ở trong chùa cần trải qua. Như vậy mới có thể vừa trả nghiệp vừa tu xả được các tâm ma . Trong " Tu tại gia _ tu chợ_ tu chùa", tu tại gia là khó nhất khó ở đây không phải là "khó tu thành", mà là các quan khảo nghiệm đối với người tu là khó nhất . Tu giữa đời thường là rất dễ bị "danh_ lợi_ tình_ sắc" bám vào tâm, bị những va chạm tâm tính với nhiều người, nếu ai không có sự kiên định đủ lớn sẽ khó qua, tuy nhiên sự ma sát tâm tính trực tiếp sẽ khiến người tu rất nhanh nhìn ra và buông được các tâm sân si của người thường, buông triệt để, nên tu rất nhanh , được cũng là vững chắc nhất, bất lay động nhất, thành tựu cũng rất cao.
Tu ở chùa, thiền viện, nơi thanh vắng, ít va chạm tâm tính, ít bị danh lợi tình ảnh hưởng, là lựa chọn nơi thanh tịnh để không nảy sinh các tà niệm , nhưng sẽ khiến tâm người tu buông đi sân si rất chậm , thậm chí khó mà nhìn ra bản thân còn những chấp niệm gì , nên phải đi vân du để mài giữa thêm tâm tính, nếu không buông xả hết những chấp trước của người thường thì dù tu nghìn năm , qua bao nhiêu đời cũng không thành được.
Phật giáo ngày nay không giống như xưa, không còn mấy chùa chiền thanh tịnh, rất nhiều các sư đua nhau kiếm tiền, đua nhau nổi danh, phạm giới, thậm chí coi việc đi tu chỉ là nghề kiếm tiền , sư còn nhảy đồng nữa,.... nên dù khoác áo tu, miệng niệm Phật, nhưng tâm họ không tu . Người tu xưa thường thích sống giản dị, khổ hạnh, ung dung và đặc biệt không nói xấu ai cả, cũng không tham gia chính trị, đoạn tuyệt thế nhân, bởi tâm họ thật sự là hướng đến thuần tịnh, là thật tu. Nhìn các sư bây giờ xem, đến trụ trì cũng phải xe sang , điện thoại đắt tiền, ..còn đi nói xấu người khác, sân si còn hơn cả người thường thì tu cái gì. Môi trường tu luyện ở chùa đã mất đi hiệu quả thật sự, như vậy tu ở những ngôi chùa đã nhiễm thế tục thì làm sao mà thành được.
 
A DI ĐÀ PHẬT "Một bát cơm ngàn nhà .Cô thân trên đường xa .Mắt xanh người chẳng thấy .Mây trắng hỏi đường qua ."
 
Mỗi người một cách suy nghĩ và có hướng đi riêng của mình hay đi theo một hội nhóm và tín ngưỡng nào đó.
Nhưng theo tôi nghĩ là không có kiếp sau.
Mà chỉ có đời trước và các đời sau…
Môn phái hội nhóm nào cũng sẽ có những cách diễn tả để thu hút thuyết phục ( lôi kéo). Mọi người ( số đông ) đi theo mình.
 
Thầy đi như này 6 năm rồi chứ ko phải 1-2 tháng vậy mà nhiều ng cứ bảo thầy diễn . Cứ diễn vài tháng như thầy xem có diễn được ko ?
 
Ngày xưa các thầy tu cũng thường đi như vậy , nhưng đi trong rừng hoặc đường đất nhiều cỏ , bây giờ đường thảm nhựa , các thầy nên thay đổi , mang dép vào chứ trời nóng thế này thì đúng là hành xác , ,
 
Đúng vậy! Mỗi ng lựa chọn cho mình 1 cách tu. Người tu sướng đừng đánh giá mạt sát ng tu khổ !
Tu sướng ==> nhiều ng tu được
Tu khổ ==> chỉ có vĩ nhân
 
Nghĩ về giải nghiệp nhiều đời..sư Minh Tuệ đã dám xả thân , nhận hết Nhân nhỡ xấu..để cho kiếp sau dòng họ được Quả lành, là việc làm được ..Cho e cop nha chị My Lan..🙏🙏🙏
 
Hình ảnh cứ ngỡ trong truyền thuyết nhưng nay xuất hiện giữa đời thường! Kính phục!
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
 
Đi bộ 4 vòng đất nước trong 6 năm: không thể tưởng tượng :với tầm nguyện tu tập mạnh mẽ mới thực sự làm được như " công dân Thích Minh Tuệ ".
 
Back
Bên trên